Bao miền viễn xứ lưu linh
Mùa lang thang đã thấu tình tự xa
Hòa theo nghìn dặm giang hà
Giữa bèo bọt nổi trôi da diết sầu
Phôi pha rồi chuyện bể dâu
Khi về hải đảo ngắm màu nắng xanh
Với cồn cát bãi đá gành
Với hồn biển núi nhẹ thanh thản ngời
Cười reo sóng ngát trùng khơi
Chứa dung mọi thứ bụi đời đục trong
Về đây say gió tang bồng
Lồng mây trắng giữa tịch không sớm chiều
Tâm Nhiên
Mùa lang thang đã thấu tình tự xa
Hòa theo nghìn dặm giang hà
Giữa bèo bọt nổi trôi da diết sầu
Phôi pha rồi chuyện bể dâu
Khi về hải đảo ngắm màu nắng xanh
Với cồn cát bãi đá gành
Với hồn biển núi nhẹ thanh thản ngời
Cười reo sóng ngát trùng khơi
Chứa dung mọi thứ bụi đời đục trong
Về đây say gió tang bồng
Lồng mây trắng giữa tịch không sớm chiều
Tâm Nhiên