Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

NGÚT NGÀN HẢI ĐẢO LẠI SƠN

Ngoài vạn dặm giữa trùng khơi đại hải
Lạc thuyền ta sóng dập tấp phương này
Bờ bến lạ ô kìa dừa xanh ngát
Ven triền đồi heo hút ngút chân mây

Lồng lộng gió mặn nồng hương trời biển
Hồn lâng lâng thấm vị muối đậm đà
Dài cát nổi xóm ghe chài Bãi Bấc
Vòng quanh qua Bãi Giếng cuối gành xa

Ma Thiên Lãnh chơ vơ rờn đỉnh núi
Lên Đề Thơ thạch động gió sương kề
Ta bước xuống Bãi Nhà mênh mang thấy
Bên hiên chiều hiu quạnh chạnh lòng nghe

Nghe nắng hát rạt rào bao ý lạ
Mà cảm thương hải đảo đứng bồng bềnh
Quê em đó ơi tuyệt mù viễn xứ
Có ta về hoà sóng vỗ lênh đênh

Tâm Nhiên