Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

MẮT BIỂN

Sực dừng lại bên thềm - Em xuất hiện
Thật tình cờ hay hẹn ước từ xưa ?
Nghe rúng cảm âm thầm sao lạ quá
Thấy sat say vì sóng mắt xô lùa

Ơi đôi mắt mị kỳ như ám thị
Làm thôi miên cả thần thái mê man
Rờn đơn độc thuyền ta từ viễn xứ
Dạt về đây bỗng chới với bàng hoàng

Em chớp mắt đủ gây nhiều chao đảo
Làn thu ba nổi dậy sóng khuynh thành
Tràn vi vút trào tuôn luồng ảo giác
Lạc lối rồi trên biển mắt em xanh

Thiên hạ nói : Mắt là khung cửa sổ
Của hồn em khép mở cánh cửa lòng
Còn ta ví nôm na là mắt biển
Để thấy mình nhỏ dại giữa mênh mông

Tâm Nhiên