Lênh đênh trong bóng đêm sầu
Giữa mùa hoang lạnh hỏi đâu ngọn ngành ?
Bất ngờ gặp ánh trăng thanh
Ngời trên núi biển biến thành em đây
Như tiên sa xuống cõi này
Mang thông điệp tới làm thay đổi rồi
Trần gian bỗng mới tinh khôi
Dạt dào vô lượng hương trời đất dâng
Cho anh cảm thấy vô ngần
Luân hồi vạn thuở hóa thân muôn loài
Vầng trăng thanh tịnh chiếu soi
Là tình em đó ngân hoài cảm rung
Tâm Nhiên