Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

QUA ĐÈO NGOẠN MỤC

Vời trông không giới hạn nào
Hố sâu đụng với trời cao vô cùng
Dưới trên lớn nhỏ hoà chung
Cho nên hết thảy đều trùng ngộ nhau

Xe vòng lên dốc xuống cầu
Hồn thiêng sông núi vàng au nắng chiều
Ngút ngàn vô lượng thương yêu
Trải mênh mông khắp giữa đèo truông qua

Rừng ơi ! Chẳng nói chi mà
Sao nghe vọng mãi bài ca trữ tình ?
Yêu hoài muôn kiếp phù sinh
Mà ta cứ lặng đăng trình ra đi

Tâm Nhiên