Rồi lặng lẽ về đây bên mé núi
Dựng lều tranh cạnh góc bể này
Nơi sơn dã dừng chân rong ruổi
Thôi tình thâm đành nói với cỏ cây
Ngày đêm lặng chung trà đạm bạc
Nếp đơn sơ chẳng nói chi nhiều
Có đôi lúc vung tay phóng khoáng
Vẽ trúc tùng reo giữa tịch liêu
Về cuốc đất xới trồng hoa trái
Gẫm đâu là gốc của tử sinh ?
Và đốt lửa trên đồi hoang trơ trọi
Cháy vô minh bừng hiển lộ chính mình
Bỗng một hôm ven rừng suối biếc
Chợt thấy ngời mở mắt chiêm bao
Ồ ! Mới hay thảy đều mộng huyễn
Lòng như không mặc sức gió trăng vào
Tâm Nhiên
Dựng lều tranh cạnh góc bể này
Nơi sơn dã dừng chân rong ruổi
Thôi tình thâm đành nói với cỏ cây
Ngày đêm lặng chung trà đạm bạc
Nếp đơn sơ chẳng nói chi nhiều
Có đôi lúc vung tay phóng khoáng
Vẽ trúc tùng reo giữa tịch liêu
Về cuốc đất xới trồng hoa trái
Gẫm đâu là gốc của tử sinh ?
Và đốt lửa trên đồi hoang trơ trọi
Cháy vô minh bừng hiển lộ chính mình
Bỗng một hôm ven rừng suối biếc
Chợt thấy ngời mở mắt chiêm bao
Ồ ! Mới hay thảy đều mộng huyễn
Lòng như không mặc sức gió trăng vào
Tâm Nhiên