Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

THĂM BẠN CÁT TIÊN

Qua Đạ Tẻ lên Cát Tiên
Chập chùng truông núi cuối miền thượng du
Quá giang thuyền ngược* xa mù
Thu mình nằm giữa niềm u uẩn sầu

Nỗi buồn chẳng nói được đâu
Chỉ còn thơ đó ngõ hầu giải khuây
Thơ ơi ! Dẫu có hao gầy
Vẫn còn rực lửa hồn say như thường

Hết thời soải vó buông cương
Chồn chân ngựa hí nghe dường mang mang
Dạo cùng Đỗ Phủ cung đàn
Sầu ca tương ứng rượu chan lệ tình

Tâm Nhiên
* Thơ Lâm Anh