Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

THANH LƯƠNG AM

Xanh cây lá rừng cao trầm hùng vĩ
Chập chùng lên ghềnh đá tảng đồi hoang
Ẩn hiện triền non ven sườn dốc
Thanh Lương Am thấp thoáng giữa sương ngàn

Bay nghi ngút hòa đất trời hợp tấu
Bản Hoa Nghiêm pháp giới khởi trùng trùng
Trùng trùng duyên khởi do tâm tạo
Vô biên tình vô lượng nghĩa viên dung


Đã đi khắp Đông Tây đầy tư tưởng
Về nơi đây lặng lẽ thấy sâu xa
Bỗng nghe Không Lộ gầm sấm sét
Chợt bừng ra vi diệu cái đang là

Hào khí thay ! Một mình Trên đỉnh núi*
Uống sương sa và thở khói u huyền
Trời mây vô niệm* niềm tự tại
Tự do cười mọi sự cứ như nhiên

Tâm Nhiên
* Thơ Thanh Lương Thiện Sáng