Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

THANH THẢN AN NHIÊN

Lang thang qua mặt đất này
Học từ những đám mây bay không ngừng
Dừng chân bên suối Mùa xuân*
Phút giây hoa nắng lặng bừng tinh anh

Như sương từng bước du hành
Nhẹ vời bay bổng gió thanh lương đùa
Bất ngờ Chợp mắt giữa trưa*
Thấy vô lượng kiếp cũng vừa tan mau

Trạm nhiên sống chẳng mong cầu
Từ khi uống được nguồn sâu thẳm lòng
Thẳm ngời mắt biếc xanh trong
Nhìn thương yêu suốt muôn dòng nhân sinh

Tâm Nhiên
* Thơ Trần Bỉ Ngạn