Lại về thung lũng Đơn Dương
Cách vài năm đã như dường khác xưa
Giác Hoàng rêu phủ mái chùa
Còn đâu một thuở nhìn mưa nắng cười ?
Mấy con đường cũ im hơi
Bên cầu xao xác rạc rời trước sau
Phôi pha nhạt sắc hương màu
Mùa hoa quá khứ vội mau chóng tàn
Dã quỳ ghi dấu rừng hoang
Hồ Đa Nhim gợn sóng ngàn thông ngân
Rất may còn suối xanh ngần
Ngát hương vườn cũ Tường Vân bên đồi
Tâm Nhiên