Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

TỪ VÔ LƯỢNG KIẾP EM VỀ

Em về thể hiện thẳm sâu
Làm tan hết những khối sầu rã rơi
Nếp duyên cá nước chim trời
Ngẫu nhiên kỳ ngộ ồ khơi mở lòng

Ta nào có dám hoài mong
Bỗng dưng em đến gót hồng hoa ra
Phải chăng diệu hữu đang là
Hay cơn mộng mị thoảng qua giữa ngày ?

Phập phồng  khẽ nắm bàn tay
Của em thơm lá hoa gầy thiên hương
Tình yêu từ đó vô lường
Mở ra bát tuyệt nghìn phương thơ huyền

Tâm Nhiên