Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VỀ PHỐ BIỂN XA

Quê em đó bên dòng sông cửa biển
Cạnh nhịp cầu lộng lộng gió mây bay
Mùa hạ nóng mùa đông thì rét buốt
Chẳng hề chi em vẫn lớn nơi này

Vẫn nhẫn nại nhu mì như ngọn cỏ
Vươn lên cồn cát trắng những mầm xanh
Thuỳ dương ru sớm chiều trên sóng nước
Ru đời em qua ngày tháng mộng lành

Thanh thoát nhẹ dáng thơ gầy yểu điệu
Chiều ngân nga vang vọng khúc cung cầm
Ta lãng tử chỉ một lần gặp gỡ
Mà lạ lùng như gặp kẻ tri âm

Ngày trở lại bồi hồi thăm chốn cũ
Cùng em đi phơ phất giữa đất trời
Lời chưa nói mà cần chi phải nói
Cứ tự nhiên đừng thèm hiểu em ơi !

Tâm Nhiên