Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

VẦNG TRĂNG LẶNG LẼ

Đó đây quảy gánh phiêu bồng
Cõi thi ca bước nhẹ thong thả vừa
Cúi hồn Nhặt chữ quán khuya*
Kết nên mộng ảo bao mùa thành thơ

Phù vân bay thấp thoáng mờ
Tỏ ngời nguyệt hát vu vơ tự tình
Đi tìm con sóng lung linh
Bất ngờ bỗng thấy ngay mình ngân nga

Trùng dương trong một chung trà
Còn vang âm mãi khúc ca độc hành
Đang là đã hiện trời xanh
Cười yên tĩnh lặng ngát lành ánh trăng

Tâm Nhiên
* Thơ Mặc Không Tử