Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

XUÂN YÊU THƯƠNG

Hai nghìn năm đâu chẳng là cõi tạm
Trần gian kia có gì để vấn vương ?
Mặt đất này đến rồi đi thoáng chốc
Nên sống thì như khói chết như sương

Hai nghìn năm khắp dặm ngàn quán trọ
Có hề chi mưa nắng ngợp hồn xuân
Yêu cuộc lữ về làng quê phố thị
Mến thiên nhiên lội xuông biển lên rừng

Hai nghìn năm đẫm phong trần cát bụi
Đắm say lòng khiêu vũ khúc tình không
Bồng tênh quá giữa vô ngần nhật nguyệt
Cười tiêu dao qua ngày tháng tang bồng

Hai nghìn năm hay triệu tỷ năm cũng vậy
Kiếp phù du đủ thấu suốt muôn chiều
Ta nhập cuộc nhưng mà không dính mắc
Chẳng chốn về ngoài một nẻo thương yêu

Tâm Nhiên