Đi giữa trưa vàng lên đồi cát
Hoang sơ mé biển cạnh bìa rừng
Thong thả rong chơi không chỗ đến
Em cười rung động cả mùa Xuân
Ngân nga chi lạ hoa nắng trổ
Trên môi trên mắt má em hồng
Bất chợt cơn mưa chiều đổ xuống
Rào rào ướt áo thấm quần trong
Mặc kệ ! Đất trời che e thẹn
Quàng vai hai đứa tắm mưa ngàn
Mưa mưa mưa hỡi trào tuôn trút
Cuốn sạch thời gian với không gian
Ô hay ! Có phải mưa tình sử
Từ em lãng mạn tới sẻ chia ?
Hồn thiên nhiên quyện vào xương máu
Hồn em anh nhập đẫm đầm đìa
Tâm Nhiên