Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

MÙA HẠ NGÁT VÀNG HOA

Từ em thắp ngọn lửa tim
Sáng bừng diệu ảo bao niềm ý thơ
Chao ơi ! Không thể nào ngờ
Trước hoàng hoa ấy thấy mơ mộng rồi

Hương từ em lặng ngát trôi
Hồn nhiên thùy mị chẳng lời nói chi
Mười phương gió vọng âm gì
Mà sao mát mẻ từ khi sang hè ?

Em cười tan hết trầm mê
Trùng dương lượn sóng vỗ về dễ thương
Thương từng hạt cát bụi đường
Thương mây mến gió thương thương vô cùng

Tâm Nhiên