Hương nghìn thu hay là hương tóc
Mà lạ lùng thoang thoảng ngát quanh đây ?
Khi diện kiến nụ cười em diễm tuyệt
Bao kỳ hoa dị thảo cũng chừng này
Ai rung cảm với tàn xiêu hiu hắt
Với sinh ly tử biệt quá não nùng
Thì có lẽ hiểu được em rồi đó
Một nụ cười thuần hậu trổ bao dung
Hiếm hoi lắm nụ cười như thế
Để trần gian không còn nghĩa thương đau
Khiến rơi hết mọi ưu phiền áo não
Và tan đi những chán nản u sầu
Ơi có phải hồn núi sông nhật nguyệt
Dồn nơi em mềm mại đoá hoa cười ?
Vi diệu quá ! Thầm tạ ơn trời đất
Có em về là có mãi yên vui
Tâm Nhiên
Mà lạ lùng thoang thoảng ngát quanh đây ?
Khi diện kiến nụ cười em diễm tuyệt
Bao kỳ hoa dị thảo cũng chừng này
Ai rung cảm với tàn xiêu hiu hắt
Với sinh ly tử biệt quá não nùng
Thì có lẽ hiểu được em rồi đó
Một nụ cười thuần hậu trổ bao dung
Hiếm hoi lắm nụ cười như thế
Để trần gian không còn nghĩa thương đau
Khiến rơi hết mọi ưu phiền áo não
Và tan đi những chán nản u sầu
Ơi có phải hồn núi sông nhật nguyệt
Dồn nơi em mềm mại đoá hoa cười ?
Vi diệu quá ! Thầm tạ ơn trời đất
Có em về là có mãi yên vui
Tâm Nhiên