Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

GIỮA KHUYA VÀNG BỮA NỌ

Đưa em về dưới trăng tà
Là đưa theo cả lòng da diết này
Vô tình khẽ chạm bàn tay
Mà sao rúng nhịp tim gầy rẩy run

Đưa em qua mấy ngõ buồn
Hàng cây xao xác vàng hun hút mờ
Đường khuya lốm đốm sương mơ
Nghe man mác lạnh vương bờ vai se

Trăng ơi ! Hỡi gió đêm hè
Đầu non cuối biển vắng hoe chập chờn
Giật mình chẳng biết chi hơn
Tự nhiên anh chợt nghiêng hồn qua em

Tâm Nhiên