Tâm Nhiên

Tâm Nhiên

CUỘC LỮ NHẤT THANH

Thi ca là sự tự do
Thung dung xuống bến lên bờ phiêu nhiên
Viễn du từ độ mối giềng
Mở ra vạn lối đều viên dung thường

Ồ trăng ồ gió ồ sương
Giọt mưa vệt nắng ven trường mộng phơi
Đã đi cuối đất cùng trời
Ngồi nghe rốt ráo cuộc chơi rong này

Mười phương thế giới là đây
Ngay trong lòng đó rõ bày hiện ra
Không gì hơn giữa đang là
Hòa âm điệu thở sâu xa lặng đằm

Thì ra chỉ một chữ tâm
Mà vô lượng nghĩa khiến trầm tư luôn
Mới hay chỉ một suối nguồn
Nên tùy duyên vậy cứ tuôn chảy hoài

Tâm Nhiên